Từ một đứa trẻ còi cọc nhất lớp
Bé Thái Viết Phước Thiên 5 tuổi nhưng chỉ nặng cỡ 16 kg – “còi nhất lớp” theo như lời chị Thật chia sẻ. “Mặc dù là con trai nhưng thằng bé lười ăn lắm em ạ! Mỗi bữa ăn chỉ có một bát cơm mà kéo dài tới hàng tiếng đồng hồ, cứ vừa ăn vừa ngậm. Cháu lại chỉ thích mỗi trứng nên càng thiếu chất.” Nhiều hôm mang theo chuyện bực mình ở công ty về nhà, thằng bé cứ ngậm cơm trong miệng càng làm chị bực bội nên đã lỡ tay tát con. “Đánh con xong mà lòng xót lắm em ạ! Nhìn thằng bé nước mắt, nước mũi ăn bát cơm chị chỉ biết ôm con vào lòng vỗ về xin lỗi.”
“Bây giờ chị không còn cho Phước Thiên dùng BoniKiddy nữa vì sợ con ăn nhiều lại mập quá”, chị Thật nửa đùa nửa thật nói “Nói thế thôi chứ thực ra chị không cho con uống nữa vì bé ăn uống được lại khỏe mạnh. Chỉ thi thoảng thời tiết thay đổi chị mới cho bé dùng lại khoảng 2 lọ với liều duy trì 2v/ngày để phòng ngừa các bệnh về đường hô hấp. Thấy con dùng tốt, chị còn mua cả BoniKiddy về cho đứa cháu ở quê bị ốm dùng đó”.
Kết thúc cuộc trò chuyện, chị Thật còn bật mí cho tôi về ý nghĩa cái tên của Phước Thiên: “Phước Thiên có nghĩa là món quà trời ban và BoniKiddy với mình cũng như cái tên của con vậy!”
0 comments:
Post a Comment